Hôm qua bị coach Leo Võ Thái Lâm
Phỏng vấn nguội: Làm sao có thể giữ được cam kết!
Mình cũng quên mất mình đã làm nó như thế nào cho tới khi bị hỏi. Sáng phải quay mặt vào tường 30p mới giả nhời coach được. Ngoài mấy cái công thức túm lại để share (chưa được thẩm định số đông), mình muốn share thêm với cả nhà góc nhìn mới về việc cam kết một cách bền bỉ và nhất quán giúp cái sự MẠN nơi mình nhỏ lại để cái tôi chân thật nơi mình to hơn một chút.
Cấp độ 1: THẤY
Ở cấp độ này, mình thấy thói quen này có vẻ hay ho và mình hành THỬ. Vì thử nên cũng 3721 ngày hoặc 7749 ngày là bấm phím chuyển. Lúc này mình bắt đầu đi nói với cả thế giới về sự hay ho của thói quen, cứ như kiểu đó là chân ái cuộc đời của cả 2. Nếu họ không làm thì sẽ không phát triển được. Ta nói nó là bố của cực đoan chắc vẫn chưa đủ, phải nói là ông hoặc là cụ của cực đoan và thiển cận
Cấp độ 2: TRỐN
Sau quá trình 7749 ngày nhân với en nờ thói quen dang dở, mình có chút cắn rứt lương tâm nhưng vẫn ngán nhìn vào nội tâm nham nhở của mình nên bắt đầu bão chữa kiểu: Tôi không đi bộ nữa vì tôi chuyển sang chạy, tôi chuyển sang dance, lắc vòng…Tốt thôi! Lúc này mình vẫn ba hoa xít tốc với cả thế giới về việc mình đã có thói quen tốt thế nào, kỷ luật ra sao…mây mây và vân vân…
Cấp độ 3: THẤM
Sau một chặng dài với cường độ chém và tần suất chém càng tăng, căn nhà nội tâm càng rỗng. “Nhà” rộng quá nên mình bắt đầu nhìn rõ hơn. Đứa lớn và đứa nhỏ bắt đầu cãi nhau nhiều hơn.
Đứa nhỏ bảo: Tao điên lắm rồi đấy. Tao thấy tao nói mà mày không nghe!!!
Đứa lớn bảo: Mày nói bé thế, khoảng cách xa thế, tao nghe làm sao được.
♨️ Chúng nó cãi nhau miết và quá trình luyện thanh của chúng bắt đầu theo cách đó.
♨️ Càng luyện, công lực của chúng càng mạnh và dần dần âm thanh lớn lên, sức công phá mạnh hơn thì chúng choảng nhau, mồm đứa nào cũng to cả.
Đứa lớn bảo: Tao tập dance, tập chạy cũng là thể dục, sao mày cứ bắt tao đi 10,000 bước?
Đứa nhỏ gào lên: Chính trực đi cưng! Mục tiêu ban đầu của mày là kỷ luật bản thân chứ không phải nâng cao sức khỏe nhá? Công ty đang cần doanh thu, mày không thực hiện thói quen đi bán hàng, mày lại đi ngồi cải tiến quy trình điều phối…xong mày còn cãi là đằng nào chẳng tốt cho công ty! Phải cải tiến mới tự tin bán hàng…Bản chất là mày không kiểm soát được cảm xúc, không chịu nổi sự nhàm chán nên lươn lẹo tinh vi còn bào chữa…Mày có hiểu cái kiểu cực đoan của mày với khách hàng không? Mày đang yêu cầu họ làm cái thứ mà chính mày chưa thành thạo có hiểu không hả? Xong họ không làm theo mày còn SÂN, mày SÂN với chính mày thì có. H.ãm lắm hiểu không???
Đứa lớn sau khi bị đứa nhỏ cho uống thuốc xổ, rũ xuống như một tàu lá úa: Ủa…zị hả…tao chầm kảm quá! Giờ sao mầy?
Đứa nhỏ xuống giọng vỗ về: Thôi đừng hát ru, thôi đừng day dứt, là trút rơi nhiều, đâu phải bởi mùa thu!!! Tập trung vào mục tiêu và đừng lươn lẹo nữa. Tao giám sát cho, rồi chúng dắt díu nhau qua cấp độ tiếp theo.
Cấp độ 4: THẤU TẬN XƯƠNG
Từ hồi bị đứa nhỏ dỗ dành, đứa lớn phần vì quá ngán ngẩm với sự trồi sụt, thùng rỗng kêu to của mình. Phần vì chầm kảm với tâm MẠN ngày càng leo thang do cứ phải lấp liếm đi những góc tối, sự rỗng tuếch của bản thân nên cũng muốn sửa đổi và có vẻ sẵn sàng cam kết.
Dù vậy, thực tế vẫn có nhiều ngày nó muốn bỏ cuộc. Có lúc nó muốn lươn lẹo vì nó nghĩ ra đầy cách để lươn. Đứa nhỏ thò mặt vào nhắc: Chính trực với chính mình là quan trọng nhất cưng ạ!
Thặc sự đứa lớn muốn chửi thề…biến bà mày đi cho tao nhờ. Méo cần mày kèm cặp gì sất, kệ mạ tao, muốn ra sao thì ra…
Mà có vẻ lúc này sự ngán ngẩm về bản thân đủ lớn nên sau cơn moody nó bắt đầu lết xác, ngậm ngùi thực hiện cam kết.
Thành quả:
Sau cả trăm ngàn lần vật lộn với bản thân theo cách đó, nó bắt đầu thả lỏng hơn, thấu cảm hơn với khách hàng, người thân và đồng hành hiệu quả hơn.
BÀI HỌC
Đúng là phải tự mình trải qua sẽ dễ thấu cảm hơn.
Mới có một chút biết, hiểu và chuyển hóa thì cũng đừng tự đóng cánh cửa phát triển của mình lại bằng tâm mạn, coi mình hơn người, coi những thứ mình biết là chân ái.
Ăn nhau ở đồ bền chứ hung hăng được một vài hôm hay 1 vài năm cũng chưa chắc nói lên điều gì. Mình đi bộ 10k bước 5 năm rồi giờ 10 hôm thì cũng 4-5 hôm muốn bỏ.
Thôi, nay học vậy đủ gầy rồi. Mình đi ăn trưa nạp năng lượng! Chúc cả nhà bữa trưa ngon miệng nhé!